TRONG QUÁN CÀ PHÊ
- By : Climegaads
- Category : Uncategorized
TRONG QUÁN CÀ PHÊ
Tặng L.A
Một ly đen,một ta
một góc quán không quen chiều thứ bảy
một nỗi niềm không tên,sao nặng lòng đến vậy?
nếu không quán nhỏ, chắc chi biết buồn ?
nhấp cà phê đắng,thấy mình thật hơn
bốn mùa thấp thỏm những lo cùng toan
nửa đời loanh quanh,bàn tay vẫn trắng
ngoảnh mặt nhìn phố
gặp dòng người cuồn cuộn
trong ngàn vạn khuôn mặt trôi,ai giống ai đâu ?
trông về phía sông
giật mình nhận ra
cả triệu năm qua sông đơn độc
sự đơn độc nào chia cho ai được ?
một ly đen,một ta
mặc thiên hạ nhìn như người hành tinh khác
này khúc THIÊN THAI dìu dặt
đưa ta trôi cùng sông
ngụp lặn mát trong,thỏa thuê vẫy vùng
đắng cay bỏ lại,duyên nợ sạch không …
Đèn phố lên rồi,chợt nhói lòng
ta lại là ta,sông cứ sông
độc hành,sông vẫn tìm ra biển
ta chảy vào đêm với hư không .
9/11/2003
NGUYỄN THÚY QUỲNH
Sáng nay ngồi uống cà phê bạn tặng một mình thấy thật cô đơn.Bỗng nhớ đến bài thơ TRONG QUÁN CÀ PHÊ của nhà thơ Nguyễn Thúy Quỳnh muốn mượn nó để gửi gắm nỗi niềm . Xin không bình luận . Các bạn hãy tìm cho mình một chút gửi gắm nếu ai đó cũng đang cảm thấy cô đơn như tôi và như nhà thơ ./.